Giấc mơ về những sinh vật ẩn mình
Trong giấc mơ lần này,
Tôi mơ thấy mình chạy xe máy tới rủ đứa bạn thân cùng bạn gái nó đi ăn. Hai đứa nó có một quán ăn hay một tiệm kinh doanh gì đó tôi ko rõ lắm chỉ nhớ là nhỏ Ba – bồ của bạn tôi nó lèm bèm việc con Tư – bạn thân tôi ko quan tâm chú ý tới những việc trong quán mà lại giao những quyết định quan trọng lại cho một người phụ nữ mà tụi nó hùn vốn làm ăn chung.
Không hiểu sao tôi lại chở con nhỏ Ba đi mà không phải bồ nó và hai chúng tôi lại chạy theo sau – như rượt theo con Tư, để rồi hai đứa tui mất dấu con Tư hồi nào ko hay.
Cảnh chuyển nhanh.
Tôi và con Ba đang trên 1 chiếc phà bắt qua sông, tôi không hiểu sao sông lại ko có nước, lúc bước lên phà và bắt đầu rời bến, lòng sông đã cạn khô tới mức ‘radar’ nhạy cảm của tôi nó phát tín hiệu cảnh giác cao độ.
Trong giấc mơ mộng mị tôi lại như thức tỉnh rồi nhận ra…
Có một sinh vật đang ẩn mình, chuyển động theo sau chiếc phà chúng tôi đang đi. Nó bò trườn theo, tôi cảm nhận được cái bóng đen khổng lồ ấy, như một núi di động, một khối u ám từ thời nguyên thủy, hoảng sợ vì một con thú lớn như vậy lại xuất hiện ở nơi con người đông đúc mà ko ai thấy.
Tôi sợ nó sẽ bò lên phà và bắt chúng tôi lôi đi, và quả đúng như vậy. Khi phà cập bến bên kia sông nó đã bò trường lên phà. Ko hiểu sao nó chỉ trường theo tôi – nó định bắt tôi nhưng vì tôi đã phát hiện ra nó nên tôi đã chủ động hỏi nó lí do tại sao. Có lẽ tôi đã nói với giọng uy nghiêm hỏi nó.
không ngờ là nhìn con vật to lớn dữ dằn mà lại hiền queo như vậy, nó thấy tôi nhận ra thì nó mếu máo, tiếng nói của nó run rẩy, như đứa trẻ lạc mẹ, như tiếng khóc từ đáy vực xa xăm:
‘Bà Ta… Bà Ta bắt ta…, kêu ta đi bắt những con người ‘Giống như ngươi’….
Chắc có lẽ, ‘Người giống ngươi’ – như mình là những người thiếu nhận thức, vô tư, hồn nhiên trong đời…
Không có cảnh tôi gặn hỏi con cá sấu to lớn nhúc nhát đó nữa. Dường như tôi trong giấc mơ tự biết ‘Bà ta’ là ai. Tôi ko còn biết là con Ba có đi chung nữa hay ko, mọi giác quan và sự chú ý của tôi chỉ tập trung vào tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra ở bờ sông cạn này.
Tôi lên bờ và đi tìm ‘bà ta’ – kẻ bắt cóc ăn thịt những người vô tư trong ‘thời mạt thế’.
Tôi bước lên bờ, đèn đóm tối om, ánh đèn vàng ửng như mật ong cũ, một xóm trọ ven sông với những ngôi nhà xây cao ba bốn tầng lầu ẩn hiện. Khung sắt đóng bao quanh biến những ngôi nhà thành những khối hộp ngột ngạt, không khí đặc quánh như trong hố sâu. Thật kì quái khi họ có thể đem chiếc xe máy, xe đạp – phương tiện di chuyển của họ vào nhà rồi treo xéo lên 1 xà sắt. Điểm nổi bật mà tôi thấy trong những ngôi nhà đó là sân thượng ngang tầm mắt, trên mặt đường.
Thiết nghĩ là các tầng sinh hoạt của họ ở dưới thấp lắm đây ?!
Càng đi tôi càng thấy mình lẩn quẩn trong một mê cung nhà và hẻm hốc. Có nhiều người đàn bà đang ngồi ngoài đường chơi lô tô hay gì đó. Mọi thứ vừa quen thuộc lại thiệt xa lạ. Tôi cứ lanh quanh tìm ‘bà ta’ nhưng tôi ko tìm ra, và tôi quay lại phà để quay về.
Vẫn miên mang suy nghĩ,
‘Bà Ta’ ? Tại sao tôi biết mà như không biết?
Bất chợt,
Tôi lại cảm nhận thấy một thứ ẩn mình khác theo sau. Lần này tôi ko sợ hãi nữa mà biết được đó là 1 con thú nhỏ nhanh nhẹn, nó cứ đi theo sau chúng tôi. Gần bước lên phà thì tôi quay lại nhìn nó và nó hiện nguyên hình là một con cáo hay hồ ly, nó bị phát hiện nên trốn núp dưới một cái tủ gạc-măng-rê hư bỏ ngoài mé sông.

Cũng không cần thiết tìm hiểu nó nữa nên tôi đã chuyển cảnh mộng.
Lên phà về thì tôi đã có thể nhận ra con Ba ở kế bên. Tôi rủ nó đi ăn đồ chay. Trong một quán ăn chay cũng khá là gọn gàng sạch sẽ thoáng mát. Nhưng vì đông khách nên chỉ còn khu ăn trên trường kỉ dài, mà chỉ có mấy cây quạt máy, nếu ngồi bẹp trên giường khu phía dưới ngột ngạt cuối phòng thì hưởng hướng quạt, còn nếu ngồi ở đầu phòng gần cửa lớn thoáng hơn, ngồi bàn ghế nhưng sẽ ko có quạt mát nào. Tôi chọn ngồi bàn đầu tiên gần cửa, ưu tiên sự thoáng đãng hơn là thoải mái.
Và đó là lúc tôi nhận ra…
Cả cuộc hành trình này, từ việc lạc mất dấu Tư, đối mặt sinh vật khổng lồ, gặp những sinh vật ẩn mình, đi qua mê cung nhà cửa, cho đến lựa chọn cuối cùng trong quán chay.
Tất cả có một ý nghĩa sâu xa,
như đang cố gắng nói với tôi điều gì đó.
Về sự tỉnh thức.
Về lựa chọn.
Về bóng tối lẩn khuất trong cuộc sống thường nhật.
Rồi tôi mở mắt, trở về với thế giới thực…
Support Companionship on Ko-fi Nếu bài viết này chạm đến bạn,
© 2025 [Chiêu Ánh]. All rights reserved.
Better reading experience: https://companionship.info
English version available on Substack: https://companionship.substack.com/
